Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

HÃY THA THỨ



Một linh mục chánh xứ muốn củng cố Ban Chấp Hành họ đạo của mình. Ngài đã chọn những người gương mẫu trong họ đạo và luôn thăm nom gặp gỡ họ để khuyến khích, để nâng cao đời sống tinh thần, đời sống đạo đức và sự phục vụ vị tha của họ.

Dầu vậy, một hôm, một người trong Ban Chấp Hành của ngài sa ngã vào một gương xấu, và đa số bổn đạo đã biết đến. Nhưng đó lại là người từng hoạt động tích cực nhất.


Không muốn dứt khoát với một người nhiệt tâm, chỉ muốn đem người ấy trở về con đường thánh thiện và phục vụ. Vì thế, cha sở gặp Ban Chấp Hành và muốn chọn một người trong ban cùng ngài đến thăm và khuyến khích an ủi người kia.


Ngài hỏi một vị trong Ban Chấp Hành:

Ông nghĩ sao về gương xấu của người đó?
Ông này đáp:
Thưa cha, một người trong Ban Chấp Hành mà như thế không thể nào chấp nhận được.

Cha sở hỏi người thứ hai và người này trả lời:

Con đề nghị cha nên sa thải ông ấy, nếu không cả Ban Chấp Hành đều sẽ mang tiếng lây.

Cha sở hỏi ý kiến tiếp, và đại đa số đều trả lời tương tự. Sau cùng đến lượt một người tự nảy giờ có vẻ im lặng suy nghĩ, ông cho ý kiến:

Thưa cha, trường hợp anh đó chưa đến nỗi tệ. Con nghĩ, nếu con mà lâm vào hoàn cảnh của anh ấy, chắc chắn con sẽ đáng trách hơn anh ấy nhiều.
Và cha sở đã chọn anh này để cùng ngài đến thăm người bạn lầm lỡ kia.

Theo ý con thì đức khiêm nhường nên tha thứ hết cho anh em mình như bài tin mừng hôm nay.

10/03/15

THỨ BA TUẦN 3 MC

Mt 18,21-35
“Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.” (Mt 18,21-35)Suy niệm: Liền sau khi chấm dứt Thế Chiến Thứ II, Bà Coritanbun với những vết sẹo trên thân thể, hậu quả của những khổ hình bà phải chịu trong trại tập trung Đức quốc xã, đã đi khắp Châu Âu rao giảng sự tha thứ cho những kẻ đã làm hại mình. Thế rồi bất ngờ một ngày kia bà gặp lại chính người đã từng hành hạ bà. Người đàn ông đó tiến lại, khiêm tốn đưa tay muốn bắt tay bà và nói: “Tôi rất cám ơn những lời tốt đẹp của bà kêu gọi sự tha thứ, xin bà tha thứ cho tôi.” Bà Coritanbun như chết điếng người. Trước đây bà đã cầu nguyện và quyết tha thứ thật sự, nhưng bây giờ đối diện với sự thật, bà không thể nào bắt tay người đến xin bà tha thứ. Về sau, bà kể lại: “Trong giây phút thinh lặng đó, tôi đã cố gắng thưa với Chúa: ‘Lạy Chúa, Chúa thấy con chưa thể tha thứ cho người hành khổ con. Xin hãy ban cho con trái tim của Chúa, để con có thể tha thứ như Chúa.’” Và chính trong lúc đó bà hiểu rằng con người chỉ có thể tha thứ cho nhau khi nhìn nhận tình yêu thương và sự tha thứ của Thiên Chúa
Cầu nguyện: Đọc Kinh Lạy Cha – đọc chậm rãi, với tất cả ý thức câu: “… và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha cho kẻ có nợ chúng con…”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét