22/12/14 THỨ HAI
TUẦN 4 MV
Lc 1,46-56
Lc 1,46-56
Phận nữ tỳ hèn mọn,Người đoái
thương nhìn tới;từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc. (Lc 1,48)
Suy niệm: Trong xã hội cạnh
tranh hiện nay, từ ngữ “thụt lùi” thường được dùng để diễn đạt ý tiêu cực, thua
kém, chậm tiến. Tuy nhiên, trong thực tế cuộc sống, không phải cứ nhắm mắt lao
về phía trước là mau đạt hiệu quả, thành công. Trái lại cần phải có những “bước
lùi” để nhìn lại mình, để nhìn thấy con đường phía trước rộng hơn, để điều chỉnh
đường đi, để đổi mới cuộc sống. Thật vậy, chính nhờ thao tác ‘thụt lùi’ mà Đức
Mẹ đã nhìn rõ vị trí của Mẹ là “phận nữ tỳ
hèn mọn.” Không những thế, Mẹ còn nhìn thấy cả một lịch sử của dân tộc Mẹ: “Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người.”
Nhưng trên hết, Mẹ thấy bàn tay của Thiên Chúa can thiệp trong lịch sử đó,
không chỉ trong quá khứ, mà còn hiện tại và tương lai nữa: “vì Người nhớ lại lòng thương xót, dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con
cháu đến muôn đời.” Như thế, nơi sự ‘thụt lùi’ nơi Mẹ, chúng ta không thấy
đó sự thua kém. Nhưng nhờ đó, Mẹ ‘đã nhảy mừng hớn hở trong lòng’ và đã kết dệt
bài ca Magnificat, ngợi khen Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Hát bài “Linh hồn tôi tung
hô Chúa…” để cùng với Mẹ, ngợi khen Thiên Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét