06/03/18 THỨ BA
TUẦN 3 MC
Mt 18,21-35
Mt 18,21-35
Đức
Giê-su đáp: “Thầy không bảo là phải tha đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần
bảy.” (Mt
18,22)
Suy niệm: Để chứng minh việc tha thứ “đến bảy mươi lần bảy”
chẳng những là có thể mà còn là điều bắt buộc, Chúa Giê-su đã dạy dụ ngôn “tên
mắc nợ không biết thương xót”. Sở dĩ “tên
đầy tớ độc ác” kia không thể tha nợ cho bạn mình vì quả tim anh ta quá bé
mà đồng tiền – hay nói rộng ra, việc người khác xúc phạm đến anh – đối với anh
lại quá lớn; và con người anh lại quá nghèo nàn trần trụi đến nỗi anh phải đòi
cho được 100 quan tiền mà bạn nợ anh để lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn anh.
Còn Thiên Chúa là Chủ Tể cả vũ trụ, sự xúc phạm của chúng ta dù có lớn gấp mấy
lần món nợ 10.000 nén vàng kia cũng chẳng làm suy giảm sự thánh thiện vô cùng của
Ngài. Thế nên, tha thứ cho tha nhân đến vô cùng là điều có thể, bởi vì ta đã trở
nên giàu có nhờ nhận được sự tha thứ vô cùng của Thiên Chúa. Đồng thời tha thứ
cũng là điều kiện: nếu ta không tha thứ cho nhau thì nếu đã được Thiên Chúa tha
thứ, ta cũng sẽ bị Ngài rút lại ơn tha thứ đó.
Cầu nguyện: Đọc
kinh Lạy Cha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét