25/12/14 THỨ NĂM ĐẠI LỄ MỪNG CHÚA GIÁNG SINH
Lc 2,15-20
Lc 2,15-20
Vinh danh
Thiên Chúa trên trời.
bình an dưới thế cho loài người
Chúa thương.
Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời,
những người này bảo nhau: "Nào chúng ta sang Bêlem, để xem sự việc đã xảy
ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết". Họ
liền hối hả ra đi. Ðến nơi, họ gặp bà Maria, ông Giuse, cùng với Hài Nhi đặt
nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ
liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. Nghe các người chăn chiên thuật
chuyện, ai cũng ngạc nhiên. Còn
bà Maria thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi
vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã
được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ. (Lc 2,14-20)
Suy niệm: Người đời thường chủ trương: an cư lạc nghiệp.
Vì thế họ làm tất cả những gì có thể, để đạt mục tiêu đó. Tin Mừng Giáng Sinh
hôm nay nhắc nhở chúng ta về một hướng sống khác: Sự an lạc đích thực đòi hỏi
người ta trước tiên phải “đi ra” khỏi chính mình. Đức Ki-tô muốn đem lại sự an
lạc cho nhân loại, đã “đi ra” khỏi địa vị Con Thiên Chúa của mình, để đến “cắm
lều” giữa chúng ta (x. Ga 1,14), hiểu theo đúng nghĩa đen là ở trong hang dành
cho chiên cừu trú ngụ. Để đón nhận được ơn “an lạc” Chúa hứa cho những người
thiện tâm (Lc 2,14), các mục đồng cũng rủ nhau đi ra khỏi nơi trú ngụ an toàn của
họ để đến “xem sự việc đã xảy ra, như
Chúa đã tỏ cho biết”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Hài Nhi, cảm tạ Chúa đã ra đi và đến với chúng con. Xin giúp
con thực hiện tốt tiến trình này. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét